Mật Bảo và Tần Uẩn dọn dẹp bên ngoài, tâm trạng cô rất tốt, như thể vừa nhặt được bảo bối: “Sau này chúng ta thường xuyên đi nhặt đồ cổ nhé! Quá hời!”
Tần Uẩn nói: “Vận may của em, thật sự là nghịch thiên.”
Mật Bảo cười hì hì: “Vậy chúng ta làm nhiều việc tốt đi, toàn bộ tiền nhuận bút của truyện mới, em sẽ quyên góp cho trại trẻ mồ côi.” Chuyện này, trước đây cô đã từng nghĩ đến, nhưng vẫn chưa nói ra.
Tần Uẩn cười nói: “Tùy em.”
Mật Bảo cất kỹ những bức danh họa, treo những bức tranh còn lại lên tường ở mỗi phòng, bày một số đồ trang trí ra, cả căn tứ hợp viện càng thêm cổ kính tao nhã.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây