Mật Bảo nằng nặc đòi đi cùng, nhưng ngày hôm sau, cô đến kỳ kinh nguyệt, càng không tiện đi xa, chỉ có thể tiễn Tần Uẩn ra ga tàu ở huyện.
Bình thường Tần Uẩn luôn ở bên cạnh, anh đột nhiên rời đi, Mật Bảo có chút không quen, ban đêm khát nước cũng không có ai rót nước, đi vệ sinh cũng không có ai đi cùng, cũng không có ai nhõng nhẽo đòi ôm ấp yêu thương nữa.
Mật Bảo quen dần sau hai ngày, lại biến thành cô gái hoạt bát vui vẻ, ngày nào cũng cùng Dũng Sĩ chạy nhảy trên núi, Dũng Sĩ vui đến mức cái đuôi vểnh lên tận trời, cuối cùng cũng không có ai tranh Mật Bảo với nó nữa rồi!
Bà nội Lâm cười nói: “Mấy hôm trước còn lo con bé không quen, mới có hai ngày, đã quen rồi, vẫn là trẻ con mà.”
Khóe môi Ngu Yên giật giật: “Sáng nay còn than thở với con, Tiểu Uẩn không ở nhà, nửa đêm muốn uống nước nó còn phải tự mình dậy rót.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây