Mật Bảo chớp chớp mắt: “Chỉ cần anh thua một ván, tối nay anh ngủ đất!”
Tần Uẩn cười: “Được thôi.” Anh búng nhẹ vào mũi Mật Bảo: “Vậy tối nay không thể để em thắng rồi. Anh không muốn ngủ đất chút nào. Chơi gì nào?”
Mật Bảo: “Cờ caro!” Loại này chơi nhanh! Chắc chắn sẽ khiến Tần Uẩn thua một ván.
Dưới ánh nến, Mật Bảo cắn môi, vắt óc suy nghĩ xem làm thế nào để Tần Uẩn thua, ván đầu tiên, thua rồi!
Bên ngoài, một đám nhóc con ghé vào cửa sổ thò đầu vào, Tần Uẩn cười mở cửa sổ ra: “Làm gì thế? Muốn vào chơi à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây