Chính sách đã thay đổi, có lẽ ông bà ngoại cũng có thể trở về Bắc Kinh rồi.
Mật Bảo đứng bên cửa sổ, nhìn xuống dưới lầu, một lúc sau, nhìn thấy Tần Uẩn đi ra, ngẩng đầu nhìn lên, Mật Bảo vội vàng vẫy tay với anh: “Hẹn mai gặp.”
Tần Uẩn mỉm cười, đáp lại một câu hẹn mai gặp.
Đợi đến khi Tần Uẩn đi vào nhà khách của Thanh Hoa, Mật Bảo kéo rèm cửa lại, đi rửa mặt, cô nhìn địa chỉ trên phong bì thư, cách Đại học Bắc Kinh không xa, định tìm thời gian đến thăm tổng biên tập Vu, sau bao nhiêu năm, trao đổi qua hàng trăm bức thư, mà vẫn chưa gặp mặt nhau lần nào.
Mật Bảo cất phong bì thư đi, cởi áo bông dày ra, nằm lên giường, cô vốn dĩ rất dễ ngủ, cho dù ở đâu, nằm trên giường một lúc là ngủ ngay.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây