Dũng Sĩ khẽ kêu lên một tiếng, liếm mu bàn tay Mật Bảo.
Mật Bảo ôm cổ Dũng Sĩ: “Tôi sẽ thường xuyên về thăm các cậu, đừng buồn nữa. Các cậu ở lại đây sống cho tốt nhé.”
Tần Uẩn đưa tay ôm eo Mật Bảo, kéo cô lại gần: “Đừng buồn, nghỉ hè anh sẽ đưa em về thăm Dũng Sĩ.”
Mật Bảo thật sự rất buồn, đưa tay ôm eo Tần Uẩn: “Không nỡ xa Dũng Sĩ, không nỡ xa mọi người.”
Tần Uẩn vỗ về lưng Mật Bảo: “Có anh ở đây với em, anh sẽ mãi mãi ở bên em, chúng ta sẽ không bao giờ xa nhau nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây