Tô Tú Nhi vội vàng nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Thần Thần.
Mật Bảo ngồi xổm một bên nhìn: “Hóa ra em tên là Thần Thần à.”
Tô Tú Nhi đưa tay lau nước mắt: “Thần Thần từ nhỏ đã hay cười, sau này sẽ gọi là Hỉ Bảo nhé, cái tên này mang phúc khí, cả đời chúng ta sẽ nhớ đến ân tình này.”
Cô nghe ra đây là cái tên nhỏ mà nhà họ Lâm đặt cho Thần Thần, cô cảm thấy cái tên nhỏ này rất hay.
Mật Bảo mỉm cười: “Em bé rất hay cười! Nhìn là thấy yêu rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây