Tần Uẩn thở dài một hơi, vuốt ve mái tóc của Mật Bảo: “Bọn chúng vốn định đến ga tàu, trên đường gặp chúng cháu, lúc đó cháu đã cảm thấy ánh mắt của tên bắt cóc kia không đứng đắn, sau đó chúng cháu ăn cơm xong, bọn chúng e rằng đã đi theo đến tận nhà vệ sinh.”
Bà cụ Triệu xuýt xoa nói: “Vợ cháu xinh đẹp quá, cháu phải canh chừng cho kỹ. Nhưng mà, cháu cũng thật lợi hại, sao cháu biết trong sọt của mụ đàn bà kia giấu đồ.”
Tần Uẩn: “Rất khả nghi, thật ra cháu cũng không chắc chắn, nhưng thà nhầm còn hơn bỏ sót, dù sao cháu cũng không thể vào nhà vệ sinh nữ xem thử vợ cháu có ở trong đó hay không.”
Mật Bảo vừa mở mắt ra đã nghe thấy câu này, 'Vợ cháulà cô sao? Mặt đỏ bừng!!!
Ký ức ùa về, cô chợt nhớ tới chuyện trong nhà vệ sinh: “Anh Tần Uẩn!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây