Trên đường đi, Lâm Thanh Vận ôm Tiêu Gia Ngôn ngồi ở yên sau, Ngôn Bảo đã ngủ, được quấn chặt chẽ trong chăn, cô nói: “Hay là, sang năm em theo anh ra quân khu nhé.”
Tiêu Ôn Du giật mình, anh dùng chân chống xe, phanh lại: “A Vận, em nói gì cơ?”
Lâm Thanh Vận hít sâu một hơi: “Sang năm em theo anh ra quân khu, công việc ở tòa soạn, em đã bàn giao xong rồi. Em có thể theo anh. Con cái cần có cả cha và mẹ cùng đồng hành.”
Tiêu Ôn Du cúi xuống, hôn lên trán Lâm Thanh Vận: “Em đã thi đại học rồi, em muốn học Đại học Bắc Kinh.”
Dưới ánh đèn mờ ảo, Lâm Thanh Vận nhìn Tiêu Ôn Du: “Không sao, Đại học tỉnh cũng là trường đại học tốt.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây