Đợi đến khi không còn cảm nhận được tuyết rơi nữa, Mật Bảo mới ngẩng đầu nhìn Tần Uẩn: “Anh không được kéo em vào! Mọi người đều chạy ra ngoài mà!”
Tần Uẩn cười: “Như vậy mới vui chứ?”
Mật Bảo liền cười ha ha: “Vui ạ.”
Tuy vui, nhưng cổ áo bị rơi vào một ít tuyết, lạnh quá, cô vội vàng lấy tuyết ra, nếu tan ra trong quần áo thì lạnh lắm.
Mật Bảo: “Không được nhìn em! Em đang chỉnh lại quần áo!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây