Mật Bảo ra khỏi cửa, trên đường vẫn chưa có ai, cô bước trên nền tuyết, để lại những dấu chân đầu tiên, đi một đoạn lại quay đầu nhìn.
Đến trước điểm thanh niên trí thức, cô vừa định gõ cửa thì Tần Uẩn từ trong đi ra.
Anh không mặc áo bông dày cộp, mà mặc một chiếc áo khoác len dạ, bên trong là áo len cổ lọ, đi trong tuyết, trông rất giống một chàng hoàng tử đẹp trai bước ra từ truyện cổ tích.
Mật Bảo ngẩng đầu: “Em đang định tìm anh!”
Tần Uẩn: “Tuyết rơi rồi, trận tuyết đầu tiên của năm nay, anh đoán là em nhất định sẽ ra ngoài chơi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây