Năm đó, anh hai mươi tuổi, Mật Bảo mười sáu tuổi.
Tuy nhiên, anh cũng không vì vậy mà xa cách, anh không nỡ rời xa Mật Bảo ấm áp như mặt trời nhỏ.
Đợi đến khi Mật Bảo tỉnh lại, cô sờ sờ áo sơ mi trên người, ý thức được đây là áo của Tần Uẩn, cô vội vàng nhìn về phía anh.
Chậc, bên trong vẫn còn mặc áo ngắn tay kìa...
Cô dụi dụi mắt, ngồi dậy từ trên lưng Dũng Sĩ, ngồi khoanh chân trên tảng đá, “Tiên nam, anh mặc nhiều như vậy, không nóng sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây