Đinh Hoành Thịnh đã là phó giám đốc nhà máy cơ khí rồi.
Mật Bảo: “Tốt quá, em nhớ nhà muốn chết rồi.”
“Hôm nay mới thứ ba, Chủ nhật em còn ở thôn Đại Vũ mà.” Tần Uẩn trêu chọc cô bé.
Mật Bảo cười nói: “Không phải ngày dài như năm sao? Đã cách cả năm trời rồi.”
Tần Uẩn dẫn Mật Bảo đến nhà máy xin nghỉ, lý do là về nhà ôn tập, lãnh đạo bộ phận tuyên truyền vui vẻ đồng ý, còn động viên cô bé học tập cho giỏi, nhất định phải thi đậu vào trường đại học tốt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây