Còn loại ngôn ngữ mà ông Chung giỏi, Tần Uẩn không có hứng thú lắm.
Mật Bảo dựa vào người Dũng Sĩ than thở: “Haizz, em cũng không có hứng thú với học tập, em vừa nhìn thấy bài tập Toán là đầu óc đau nhức, chữ trong đề Toán em đều biết, nhưng mà kết hợp lại với nhau là em không biết làm. Kỳ thật em không muốn đi học, bây giờ em đã có thể tự nuôi sống bản thân rồi, em muốn xây một căn nhà ở đây, ngày nào cũng viết truyện, cùng Dũng Sĩ đi khắp dãy núi này.”
Còn không cần lo lắng nguy hiểm, có đàn sói bảo vệ cô bé, ai mà muốn chết đến tìm cô bé gây chuyện chứ?
Tần Uẩn xoa đầu Mật Bảo: “Em mới bao nhiêu tuổi? Đã than ngắn thở dài rồi! Học hành cho giỏi, sau này học đại học công nông binh, tìm một công việc nhàn hạ mà làm.”
Mật Bảo: “Em không thích làm việc.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây