Liêu Tân: “Dù sao cũng dỗ dành Mật Bảo rất vui vẻ. Chơi cờ caro chỉ chặn không thắng cũng không dễ dàng gì.”
Chung Tu Dịch: “Đầu óc thằng nhóc đó không giống người thường, thông minh lanh lợi. Lão Liêu, ông dạy dỗ cho tốt, sau này có người kế thừa rồi.”
Lương Trình hâm mộ: “Hai người đều nhận được học trò giỏi.”
Chung Tu Dịch cười nói: “Mật Bảo không giống chúng ta, thế giới của cô bé đầy màu sắc, chữ viết ra, cũng mang theo màu sắc, có thể khiến người ta nhìn thấy hi vọng, có thể dẫn dắt người ta đi qua con đường tăm tối nhất.”
Tần Uẩn đi theo Mật Bảo, đợi Mật Bảo về nhà lấy tiền.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây