Mật Bảo nghĩ đến mấy bức tranh cuộn tròn trong núi, lúc cô mua, mọi người đều nói là đồ giả!
Ông cụ Tôn vừa nhìn thấy Mật Bảo đã vui vẻ cười, ông vẫy tay về phía Mật Bảo: “Cô bé, ông lại có thêm một lô hàng tốt, ông đều giữ lại cho cháu này.”
Trần Dung Cảnh ghé sát vào tai Mật Bảo nói nhỏ: “Những thứ này đều bị người ta xem qua rồi, nếu như là đồ thật, cũng không đến lượt chúng ta.”
Mật Bảo cười tủm tỉm nói: “Không sao đâu, em thích đồ đẹp, thật hay giả không quan trọng.”
Cô đi đến bên cạnh ông cụ Tôn: “Ông ơi, có đồ gì hay vậy ạ, ông lấy ra cho cháu xem với.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây