Tần Uẩn: “Những thứ này đều có thể ăn, đều là đồ tốt. Hơn nữa sau khi gà rừng chết thì cắt tiết, ăn ngon hơn một chút.” Anh nhìn xung quanh bốn phía: “Sao lại có gà rừng chạy đến đây? Lại còn một lúc bốn con.”
Gà rừng trên núi này rất nhạy bén, nhìn thấy người thì trốn thật xa.
Mật Bảo nói một cách khó khăn: “Có lẽ... chúng ta may mắn?”
Tần Uẩn nhướng mày: “Hi vọng vận may như vậy nhiều thêm chút nữa. Lát nữa nướng thêm một con, mang về cho ba người ông Liêu ăn.”
Mật Bảo: “Ông Liêu nhất định sẽ thích!!!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây