Mật Bảo: “Anh ơi, anh mặt dày thật đấy.”
Lâm Thanh Hà nói: “Đó là bảo anh đến nhà sao? Rõ ràng là bảo Mật Bảo, anh thấy bà lão kia rất thích Mật Bảo, mắt nhìn của bà ấy chuẩn thật đấy, vừa nhìn đã biết Mật Bảo là người có phúc.”
Lâm Thanh Vận khẽ nhíu mày, sau đó giãn ra: “Ai cũng yêu quý Mật Bảo.”
Mấy người tiếp tục đi lên núi, hai ngày nay nhàn rỗi, phơi lúa mì chỉ cần hai ba người là đủ rồi, những người khác đều lên núi chơi, đào rau dại, hái nấm, hái quả, người giỏi hơn thì đặt bẫy, đào hố, xem có thể bắt được con mồi nào không.
Mật Bảo và mọi người gặp rất nhiều người, lúc đi vào sâu trong núi, bọn họ còn gặp Tần Uẩn, Mật Bảo vui vẻ chào hỏi: “Anh Tần Uẩn, anh cũng đi săn à? Có muốn đi bắt tôm, bắt cá với bọn em không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây