Đinh Duệ Nguyên: “Mật Bảo không phải đi chơi, Mật Bảo đang gánh vác cả gia đình đấy! Mật Bảo là người có công lớn nhất trong nhà.”
Lâm Thanh Hà: “Mật Bảo là tiểu tiên nữ của nhà chúng ta! Tiểu tiên nữ không bao giờ ham chơi, mỗi hành động của tiểu tiên nữ đều khiến thế giới này trở nên tốt đẹp hơn!”
Mật Bảo được khen đến mức đỏ bừng cả mặt, lần này là đỏ mặt vì tự hào: “Mọi người đều là người có công! Nhờ có tất cả mọi người cùng nhau cố gắng thì nhà họ Lâm mới có được cuộc sống ấm no, hạnh phúc như ngày hôm nay. Chúng ta cùng nhau cố gắng, ngày mai nhà mình sẽ được ăn lươn đến no nê!”
Bọn họ câu lươn ở bờ sông khá lâu, đến khi trong xô đã có mười mấy con lươn mới chịu về nhà.
Đi ngang qua điểm thanh niên trí thức, Lâm Thanh Hà gõ cửa, gọi Thịnh Lương Văn ra, chia cho anh ấy một nửa số lươn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây