Có lẽ chỉ dùng một quả trứng.
Mật Bảo cảm thấy hơi chua xót, cô bé hít sâu một hơi: “Cháu mang đồ ăn ngon đến cho ông đây, ông đoán xem là gì nào!”
Cô bé giơ cao túi vải, bảo ông đoán.
Chung Tu Dịch rất phối hợp, ông nghiêng người về phía trước, hít hít mũi: “Có phải cá không? Hơi cay cay, không chua, không giống canh cá chua.”
Mật Bảo lấy cái bát trong túi vải ra, mở lớp vải màn bên trên, mùi thơm ngào ngạt lập tức lan tỏa khắp căn bếp: “Tèn ten ten ten! Tôm càng xanh rang sa tế! Là tôm cháu bắt được đấy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây