Chủ yếu là sợ người khác nghe thấy, cô bé không muốn chia cho người khác, chờ mứt anh đào làm xong, còn phải gửi cho chị Thanh Vận một ít nữa!
Nhưng anh đào có một nửa là do Tần Uẩn hái, vẫn phải chia cho anh ấy một ít.
Tần Uẩn theo bản năng ngửa người ra sau một chút, tránh luồng hơi thở thơm tho mang theo mùi hương ngọt ngào kia, “Anh không thích ăn ngọt, em giữ lại hết đi.”
Mật Bảo vốn dĩ đã không nỡ, lúc này kinh ngạc nói: “Thật sự không cần sao?”
Tần Uẩn khẽ cười: “Thật sự không cần.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây