Thập Niên 60: Mật Bảo Bật Hack Sinh Hoạt

Chương 27:

Chương Trước Chương Tiếp

“Cô giáo Ngu, con gái út nhà cô xinh xắn quá, nhìn là biết giống cô rồi, lớn lên cũng là một cô gái xinh đẹp.”

“Cô giáo Ngu, cô dạy giỏi quá, nhìn đám trẻ nhà họ Lâm kìa, đứa nào bước ra ngoài mà chẳng được người ta khen ngợi?”

Mọi người thi nhau khen ngợi, hận không thể bê Ngu Yên lên bàn thờ.

Ngu Yên rất được người trong làng kính trọng, con cái nhà nào nhà nấy đều gọi cô là cô giáo, hơn nữa cô lại dạy giỏi!

Thôn Đại Vũ có nề nếp học tập tốt, con gái đi học ít, nhưng con trai cơ bản đều đi học, ai cũng hy vọng con cái mình có thể thoát ly nông thôn, lên huyện làm việc, có bát cơm sắt của nhà nước, huyện đã có mấy chục đứa con trai thi đậu vào cấp hai, tốt nghiệp cấp hai đều có thể tìm được việc làm ở huyện, nếu may mắn tốt nghiệp cấp ba, còn có thể vào bốn nhà máy lớn!

Đó chính là chuyện tốt tổ tiên phù hộ!

Ngu Yên nói: “Bọn trẻ đều thông minh cả, trước kia quản lý chặt chẽ, tâm trí chỉ có thể đặt vào việc học, bây giờ lên cấp hai rồi, việc học cũng thoải mái hơn, siết chặt lại một chút, thành tích đều có thể nâng cao.”

Phụ huynh ai mà chẳng thích nghe những lời này, nhà nào mà chẳng muốn nghe khen ngợi!

“Vậy giao cho cô giáo Ngu nhé, thằng nhóc nhà tôi mà không nghe lời, cô cứ đánh nó thoải mái.” Triệu Xuân Vũ nói.

Những phụ huynh khác cũng sôi nổi lên tiếng, chỉ cần không đánh chết là được, muốn đánh thế nào thì đánh!

Mật Bảo ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên nghe mọi người khen mẹ, vẻ mặt đắc ý: “Mẹ của con là đẹp nhất, mẹ của con là giỏi nhất.” Lại nói: “Anh ba của con ở trong đám người nhất định sẽ lười biếng, mẹ ơi, ngày mai con giúp mẹ canh chừng anh ba.”

Sao Ngu Yên có thể không biết suy nghĩ của Mật Bảo, sáng nay cô bé rất vui vẻ nhìn anh trai học bài! Cô lấy khăn lau mồ hôi trên mặt cô bé: “Chỉ cần con dậy được là được, có nóng không? Sao lại chạy đến đây?”

“Vì sự tiến bộ của anh ba, con nhất định sẽ dậy được.” Mật Bảo nói xong lại nói: “Bà nội, bác cả, mẹ đều mệt rồi, Mật Bảo muốn giúp đỡ.”

Bà nội Lâm đau lòng gọi một tiếng: “Mật Bảo nhà ta thật là hiểu chuyện, bà nội quen làm việc rồi, bà nội không mệt, Mật Bảo đi nghỉ ngơi với mẹ cháu đi.”

Mật Bảo giơ bình nước của mình cho bà nội Lâm uống, bà nội Lâm nào nỡ uống nước ngọt của cô bé, chỉ giả vờ nhấp môi một cái, Triệu Tuệ Phương cũng nhấp môi một cái, cảm nhận được vị ngọt, thầm nghĩ mẹ chồng lại cho Mật Bảo uống nước đường rồi.

Đứa trẻ này đúng là được ngâm trong hũ mật mà lớn lên.

Ngu Yên dắt Mật Bảo trở lại đầu ruộng, Mật Bảo mở nắp bình nước của mình: “Mẹ ơi, uống của con đi, bà nội pha nước đường cho con đấy. Ngọt lắm.”

Mật Bảo thấy Ngu Yên uống một ngụm, lại lén lút lấy một miếng thịt bò khô từ trong túi áo nhét vào miệng Ngu Yên, cười híp mắt nói: “Mọi người đều khen mẹ, mẹ vừa xinh đẹp vừa giỏi giang. Cha con có thể cưới được mẹ, đúng là may mắn.” Nói rồi cô bé nghiêng đầu suy nghĩ, chỉ vào mũi mình: “Cha con có đứa con gái như con, cũng là may mắn.”

Nói xong cô bé tự chọc mình cười khanh khách.

Ngu Yên không ăn, lại nhét miếng thịt bò khô vào túi áo nhỏ của cô bé: “Ừ, cha con may mắn lắm.” Ánh mắt cô nhìn về phía ruộng lúa mì xa xa, Lâm Bá Diễm đang đập lúa mì, hình như anh cảm nhận được điều gì đó, ngẩng đầu lên nhìn, vừa lúc nhìn thấy Mật Bảo hôn chụt một cái lên mặt Ngu Yên, còn giơ tay với anh.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️