Kiều Sam Sam lại hỏi thêm vài câu, sau khi biết rõ chi tiết, cô khen ngợi: “Vậy thì giống như thư viện, Mật Bảo đọc sách phải giữ gìn cẩn thận, khi nào trả sách, sẽ được trả lại tiền đặt cọc, mấy đứa làm rất tốt.”
Mật Bảo nghiêng đầu suy nghĩ một chút nói: “Thím ba, hay là thím đừng gửi sách cho cháu nữa, cha cháu chỉ có chín mươi tám tệ tiền riêng, số tiền này phải để dành mua váy cho mẹ cháu. Đợi cha cháu tích cóp đủ tiền còn phải rất lâu, đến lúc đó thím ba hãy gửi sách cho cháu, lúc đó cháu mới có tiền đặt cọc.”
Kiều Sam Sam mỉm cười, dường như cô đã hiểu tại sao nhà họ Lâm lại cưng chiều Mật Bảo như vậy. Cô cũng cảm thấy rất kỳ lạ, một cô bé được cả nhà cưng chiều như vậy, vậy mà lại ngoan ngoãn, hiểu chuyện, một chút cũng không kiêu ngạo, hống hách! Cô bé rất biết ơn, đối với sự tốt đẹp của người khác, cô bé sẽ không coi là điều hiển nhiên.
“Mật Bảo, cháu thật đáng yêu, chúng ta là người một nhà, người một nhà không cần phải khách sáo như vậy.” Kiều Sam Sam xoa má cô bé: “Nhưng mà, cháu có thể giữ gìn cẩn thận một chút, sau khi xem xong, cất đi. Những cuốn sách này vẫn rất đáng để sưu tầm.”
Mật Bảo vỗ ngực bảo đảm: “Thím ba, thím yên tâm! Cháu nhất định sẽ giữ gìn cẩn thận! Sắp tới cháu được đi học rồi, đến lúc đó cháu sẽ biết chữ! Thím ba, cháu dẫn thím ra ngoài chơi, bên ngoài vui lắm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây