Khuôn mặt bà lập tức cười rạng rỡ, cảm thấy khoan khoái dễ chịu, một chút cũng không tiếc nuối mì sợi nữa, bà bước nhanh nhẹn đi nấu mì! Nấu hết luôn!
Trong lòng bà âm thầm đánh giá, cô bé nhà họ Lâm này cũng thật lợi hại, vậy mà có thể khiến hai chị em nhà giám đốc thích đến vậy.
Nghĩ lại, Trần Nhung Cảnh và Mật Bảo tuổi tác cũng xấp xỉ nhau, nếu thường xuyên qua lại, lớn lên chẳng phải là... Không chừng, Mật Bảo sẽ bay lên cành cao thành phượng hoàng!
Bà bưng bát mì đã chụng qua nước sôi ra, đặt bên cạnh Trần Dung Tích, dùng giọng nói dịu dàng nhất nói: “Đừng khách sáo, cứ coi như ở nhà, muốn ăn gì thì cứ ăn.”
Trần Dung Tích mỉm cười nói lời cảm ơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây