Thẩm Uyển quay sang nói với hai đứa cháu gái: “Hai đứa cứ chơi ở phòng thím ba, khát thì cứ uống nước thím ba đặt ở đây, thím cho hai đứa ít tinh bột lúa mạch, coi như để cảm ơn hai đứa trông em có được không?”
Thẩm Uyển không hề cảm thấy cho cháu gái uống lại đồ thừa của con là chuyện gì đáng hổ thẹn hết, bởi vì thời này vốn không để ý tới mấy chuyện đó, có cái để ăn là tốt rồi, cô ấy có thể làm như vậy là đã rất rộng lượng.
Mà hai tiểu nha đầu vừa nghe có thể uống tinh bột lúa mạch, hai mắt lập tức sáng lên.
Bà lão tuy thi thoảng sẽ cho hai người họ uống một chút, nhưng cũng chỉ là thi thoảng, mấy ngày liên cũng chưa được uống lấy một lần, bình thường chỉ khi hai bọn họ ngoan ngoãn lúc nhỏ, khi bà lão khen ngợi hai đứa mới cho hai người họ uống!
Mấy hôm trước khi Thẩm Tiểu Vũ vừa được ôm về, mấy đứa nhỏ trong nhà cũng được uống một lần, cũng bởi vì bà lão cũng không phải kiểu thiên vị ai, mấy đứa nhỏ coi như cũng có thể hưởng ké của Thẩm Tiểu Vũ một chút.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây