Bỏ đi, mẹ nuôi mà đặt vào thế kỷ hai mốt cũng mới chỉ lên đại học mà thôi, cô nên bao dung với cô ấy một chút – bé cưng – Thẩm Tiểu Vũ bất đắc dĩ mà nghĩ như vậy.
Sao đó bé cưng – Thẩm Tiểu Vũ – đặc biệt bao dung tiếp tục dùng lực mút lấy ti cao su, uống như con ếch nhỏ, khuôn mặt nhỏ cứ phồng lên xẹp xuống, nhìn đáng yêu vô cùng!
Thẩm Uyển vẫn duy trì tư thế bất động mà giúp bé cưng uống sữa, chỉ thấy miệng bé cưng nhấp liên tục đến phát ghét, mãi đến khi___
“Tiểu Uyển, xong chưa vậy? Phải đi rồi!” Thẩm Gia Dương ở bên ngoài cao giọng gọi một tiếng.
Thẩm Uyển nhìn qua bình sữa, sữa ở bên trong chỉ còn lại một chút, cô ấy liền cao giọng trả lời lại: “Sắp xong rồi, tới đây!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây