May mà hôm nay không cần đắp chăn nữa, đứa nhỏ bị vợ đặt bên mép giường rồi.
Thẩm Gia Dương nằm trong chốc lát, cảm thấy đứa nhỏ ngủ rồi liền đưa tay ôm vợ mình vào, đôi tay đặt trên eo cô ấy, đầu cũng tiến đến gần, thì thầm bên tai cô ấy mấy câu.
Thẩm Uyển nghe xong sắc mặt có chút đỏ bừng, cũng đè thấp thanh âm mà nói: “Anh muốn làm cái gì vậy? Con còn ở đây đó!”
Thẩm Gia Dương nhất thời có chút ủy khuất, bắt đầu rầm rì: “Em có bé cưng rồi nên không thương anh nữa, còn lâu bé cưng mới lớn, không thể cứ vì có bé cưng ở đây mà không cho anh làm được?”
“Làm một lần thôi có được không? Anh sẽ nhẹ nhàng, sẽ không đánh thức con đâu!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây