Thấy tất cả mọi người đều đã ngồi ổn thỏa rồi, lúc này Đường Kế An mới khởi động xe, chưa được bao lâu xe lập tức chạy đi.
Sau khi ra khỏi nhà ga, Thẩm Hữu cuối cùng cũng nhịn không được, vừa nhích tới nhích lui, vừa hỏi Đường Kế An đang lái xe: “Anh Kế An, ngồi ô tô này thoải mái thật đó, còn thoải mái hơn ngồi xe lửa nữa, đây là xe nhà anh sao ạ?”
“Không phải đâu.” Hai tay Đường Kế An đặt trên bánh lái, tâm tình vô cùng thoải mái mà trả lời: “Đây là xe ông nội Đường phân phó để chuyên chở mọi người, thấy mọi người có nhiều đồ vật như vậy đi nhờ xe khác thì không thuận tiện nên anh liền đi xe này tới đón mọi người.”
Vợ anh cuối cùng cũng tới thủ đô rồi, sau này vừa có thể đi học vừa phải sống ở đây.
Tâm tình của anh sao có thể không vui được chứ!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây