“Đợi sau khi chị đi học rồi, em với mấy đứa Tiểu Hữu chia nhau ra mà ăn, ăn hết ở trong phòng xong rồi hãng ra ngoài, đừng cầm ra ngoài để bị người khác nhìn thấy, có biết chưa hả?”
Cô nói chuyện này với Thẩm Tả vì trong năm đứa nhỏ, đứa nhỏ này là thông minh nhất, đầu óc vận động cũng nhanh nhất.
Hơn nữa dù đứa nhóc nhìn qua vẫn còn nhỏ, nhưng cứ hễ là chuyện cô đã nói qua thì cậu bé đều có thể làm được rất tốt.
Thẩm Tiểu Vũ đối với tín nhiệm này dành cho em trai cũng là được hình thành lên từng chút một.
Đôi mắt Thẩm Tả sáng lên, ưỡn ngực vỗ vỗ khẳng định: “Nhớ kỹ rồi ạ, em sẽ trông chừng cho bọn họ ăn xong rồi mới đi ra.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây