Bởi vì quá đắm chìm trong suy nghĩ của mình, vẻ bi quan khiến cho biểu cảm trở nên rất kém, Từ Bội còn không để ý đến ánh mắt của những người ở nhà chính đang đổ dồn lên người cô ta, đến cả mẹ cô ta gọi cô ta mấy tiếng cũng không nghe.
Thẩm Gia Ngọc gọi một tiếng, lại gọi thêm một tiếng nữa: “Bội Bội!”
Từ Bội lúc này mới giật mình mà phục hồi lại tinh thần, bị mẹ mình gọi đến giật thót.
Cảm xúc cô ta đang không được tốt, bị mẹ gọi như vậy cảm giác thực sự rất không vui.
Mà lúc cô ta ngẩng đầu lên, nào còn dám không vui nữa, tất cả những người trong phòng từng người từng người một, tất cả đều đang nhìn vào cô ta, hoặc là nghi hoặc hoặc là khó hiểu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây