Nhìn thấy anh trai nhỏ đã dọn bàn ra rồi, đồ ăn bát đũa ăn tối cũng được bưng lên bàn, Thẩm Tiểu Vũ tạm thời thu hồi suy nghĩ mà bắt đầu cùng nhau dọn đồ lên, cô chạy ra ngoài cửa lớn, hướng ra bên ngoài giương giọng hô lớn: “Ông nội ơi, ăn cơm thôi ạ!”
Thanh âm trong trẻo uyển chuyển này chỉ cần gọi một tiếng thôi, rất nhanh đã nhận được hồi âm rồi.
Chỉ cần nghe thấy tiếng, ông lão đang đi thơ thẩn ở bên ngoài, ở đó còn có cả hai người bác cùng với cha cô nữa, tất cả bọn họ liền quay về ngay, trong thôn dường như nhà nào cũng là như vậy, như thế thì vừa nhanh lại còn tiện nữa!
Đây cũng là lần đầu tiên Đường Kế An biết được điều này.
Động tác bày biện bát đũa của cậu dừng lại một chút, thần sắc rõ ràng là có chút kinh ngạc nhìn cô đi gọi người xong thì quay về từ chỗ cửa lớn, cảm giác giống như thể lần đầu được biết đến mặt này cô vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây