Cô ta đề nghị như vậy đương nhiên là đã có suy tính riêng của bản thân rồi.
Dọc đường đi dựa theo quan sát của cô ta mà nói, nhà của đại đội trưởng nhìn không hề tồi, nhà của những người khác hầu hết đều được đắp lên từ bùn, Phan Doanh nhìn mấy căn nhà như vậy trong lòng không hề muốn vào, mấy căn nhà rách nát như vậy sao có thể cho người ở được chứ?
Cô ta bây giờ thực sự thấy rất hối hận với hành động tự chạy đến nông thôn của mình.
Trên đời này cái gì cũng có, chỉ không có thuốc chống hối hận mà thôi.
Xuống nông thôn đi qua cả một đoạn đường rồi, đến nơi đừng nói là đi, thậm chí cả một đoạn ngắn cũng không muốn đi nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây