Thẩm Uyển nghe vậy xong liền sốt sắng vô cùng, như vậy sao mà được chứ, cô ấy sao có thể chấp nhận để con sống xa mình như vậy được, mỗi ngày không được thấy con chắc sẽ điên đến chết mất, lời chị chồng vừa nói ra, cô ấy liền vắt óc suy nghĩ đủ lý do để cự tuyệt.
Sau đó cuối cùng cũng nghĩ ra được biện pháp rồi.
“Chị cả, chị phải chăm sóc Phúc Bảo với Tuệ Tuệ, sao mà có nhiều thời gian như vậy được, nha đầu nhà em dù nhìn ngoan ngoãn vậy thôi, buổi tối ầm ĩ lắm, đương nhiên sẽ không thể...”
Còn chưa nói xong đã bị tiếng cười ha ha của bác gái cả cắt ngang.
Lúc Thẩm Uyển nhìn qua, bác gái cả Thẩm còn mang theo bộ dạng vui vẻ nói: “Tiểu Uyển em vẫn dễ trêu như vậy, chị trêu em chút thôi mà, sao có thể bế đứa nhỏ về được chứ, đứa nhỏ sẽ khóc oà lên vì nhớ mẹ mất, sao chị nỡ làm như vậy được! Chị đâu phải hạng người như vậy?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây