Thẩm Gia Dương vẫn muốn cố gắng một chút, đứa nhỏ đã bị mẹ bế đi rồi.
“Để mẹ bế cho.” Dù có quai đeo, nhưng dây đeo cũng chỉ có tác dụng giữ cố định, căn bản không có nhiều vải, đẩy ra một chút có thể bế đứa nhỏ ra rồi, bà lão bế đứa nhỏ lên, đưa cái túi nhỏ trên tay cho con dâu cầm, ngoài miệng nói: “Mẹ cùng Tiểu Uyển đổi với nhau là được chứ gì.”
Thẩm Uyển: “Mẹ...”
“Được rồi, đây cũng không phải là chuyện lớn gì, khí lực trên tay mẹ cũng không nhỏ hơn con được đâu, không cần lo mẹ bế không nổi.” Bà lão ước lượng cân nặng của Thẩm Tiểu Vũ, lời nói mang theo ý cười nói: “Làm bà nội như mẹ cũng chưa từng bế qua con bé bao giờ, vừa vặn dịp này để mẹ thân thiết với con bé hơn chút đi.”
Bà đã nói như vậy rồi, vợ chồng Thẩm Gia Dương đương nhiên cũng không nhiều lời nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây