“Tôi ở tuổi này rồi muốn giảng giải nhiều một chút, bây giờ được rồi, cậu muốn nói gì thì cứ nói đi!”
Thẩm Tam Lạt: “... Chú, cháu sai rồi, thực sự sai rồi!”
Vẻ mặt ông lão đầy kinh ngạc nói: “Cậu sai rồi? Cậu sai cái gì?”
Một chút không giống như đang giả bộ, mà là nghi hoặc thực sự từ tận đáy lòng.
Thẩm Tam Lạt có chút muốn khóc, hắn ta nói ra những lời từ sâu trong nội tâm: “Cháu không nên tới nhà chú vay lương thực, cháu cũng không nên lười nhác trong chuyện làm việc, lại càng không nên ăn chơi lêu lổng, dù sao cháu cũng sai rồi, chú tạm tha cho cháu đi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây