Trần Quả bị những lời này của bà ấy dọa sợ, biết đây là người phụ nữ nông thôn không nói lý, mình không trêu chọc nổi.
Cô ta không muốn chấp với loại người như vậy, nên xoay người về phòng bếp.
Trước khi đi còn khẽ hừ một tiếng, nhỏ tới mức chỉ có bản thân mới nghe được.
Lục Tiếu Nhiên nhịn cười nói với bà Tống: “Thím, sau này thím đừng đưa đồ ăn cho cháu, khu thanh niên trí thức chúng cháu có đủ lương thực để ăn.”
Bà Tống nắm tay cô ấy, đau lòng nói:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây