Lại nói với lão Trần: “Ông Trần, làm phiền ông quá, giữa trưa ông ăn cơm ở đây nhé.”
Lão Trần cười ha ha, nói:
“Thanh niên trí thức Từ, cháu khách sáo quá, ông không ăn cơm đâu, vừa rồi khi vào thôn đã thấy bà cụ nhà ông nói đã nấu cơm xong, bảo ông về nhà sớm một chút.”
“Ai ôi, ông Trần, ông đúng là có phúc, mỗi ngày bà Trần đều nấu cơm ở cửa thôn đợi ông.” Từ Ninh trêu ghẹo, lão Trần cười không khép được miệng.
Khi lão Trần rời đi Từ Ninh lấy mấy cái kẹo trái cây cho ông ta, bảo ông ta đưa cho Nhị Đản ăn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây