Hai ngày này Ngụy Lan Lan nôn nghén hơi nghiêm trọng, Trần Hướng Đông không cho cô ấy lên núi, một mình cô ấy ở trong phòng cũng chán, nên tới tìm Từ Ninh nói chuyện.
Thấy cô nghe radio, phơi nắng, hâm mộ nói: “Chỗ của cô đúng là thoải mái, tôi cũng muốn có một cái sân như vậy.”
Từ Ninh cười vào nhà cầm một cái ghế để cô ấy ngồi xuống, nói: “Chỗ các cô cũng không tệ mà, người nhiều còn náo nhiệt.”
Ngụy Lan Lan trừng cô một cái, nói:
“Khu thanh niên trí thức tốt như vậy, vì sao lúc ấy cô lại muốn dọn ra? Haizz, lúc trước chúng tôi cũng nên tách ra thì hơn, hiện giờ ở cùng một chỗ, mỗi ngày ồn ào nhốn nháo, phiền muốn chết.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây