Từ Mạc sờ cằm nhỏ, nói:
“Cha, chị gái của con đã lớn, luôn phải gả đi! Cha không thể giữ chị ấy bên cạnh cả đời, gả cho người khác còn không bằng gả cho anh Lục. Con cảm thấy người khác không xứng với chị gái con, chỉ có anh Lục mới miễn cưỡng xứng đôi.”
Cha Từ nghe cậu bé phân tích như vậy, cũng cảm thấy có chút đạo lý.
Mẹ Từ nhìn vẻ mặt tính kế của hai người, cầm lấy kim chỉ ở bên cạnh khâu vá, lười để ý tới hai người.
Trong phòng bên cạnh, vẻ mặt cha Lục vui mừng nhìn con trai nói:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây