Từ Mạc cũng nói: “Chị, em cũng sẽ rất ngoan, ngoan ngoãn ăn cơm, ngoan ngoãn ngủ, trưởng thành bảo vệ chị.”
Từ Ninh nhìn mấy người như vậy, cảm thấy có chút ngượng ngùng.
Gắp một miếng thịt cho Từ An và Từ Mạc, nói: “Chị biết hai đứa đều rất ngoan, nhanh ăn cơm đi.”
Nghĩ một lát lại gắp một miếng thịt cho Lục Tiếu Đường, nói: “Anh Lục cũng ăn cơm đi, hôm nay mệt mỏi cả ngày rồi.”
Sau khi nói xong thì cúi đầu, cầm bát ăn cơm, nhĩ thầm đúng là xấu hổ muốn chết, khóc cái gì mà khóc, giống y như chịu ấm ức lớn lắm vậy, quá mất mặt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây