Tô Diệp cúi đầu, che giấu sự đau khổ trên mặt, cô nói: “Tôi đang nói nhảm.
Cô nhanh chóng tìm quần áo mặc vào, rồi rời khỏi giường. Căn phòng hỗn loạn, thịt Đông Pha tối qua chưa ăn hết dầu đã đông đặc lại, vẫn nằm đĩnh đạc trên bàn, bình rượu rơi xuống đất. Những cuốn sách Cố Hướng Tiền trân quý nhất rơi khắp sàn, vở bài tập của học sinh cũng xếp chồng lên nhau xiêu vẹo.
Cảnh tượng này làm cho người ta mơ hồ nghĩ tới cái giá sách này, cái bàn này, cái ghế này, hình như đã xảy ra chuyện gì không thuần khiết, Tô Diệp nhịn không được quay đầu đi chỗ khác, thật là nóng mắt. Ngay cả giả vờ mất trí quỵt nợ cũng không được.
Cố Hướng Tiền mặc quần áo vào, anh vỗ vai Tô Diệp, đứng dậy đi tắm.
So với “ngại ngùng nhăn nhó của Tô Diệp, Cố Hướng Tiền ngược lại lộ rõ tinh thần sáng láng. Anh lấy phiếu lương thực ra cửa đến nhà ăn mua bốn cái bánh bao nhân thịt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây