Tô Diệp ngậm bánh ngọt trong miệng, nhìn thấy hầu kết của Cố Hướng Tiền lăn lăn, như thể cô ấy đã kích hoạt hình thức đâm chọt, không ngừng đâm kim vào lòng Cố Hướng Tiền.
“Cố Hướng Tiền anh đang nhìn gì, thu hồi ánh mắt của anh lại, đừng nhớ nhung nó. Thứ này mình tôi còn không đủ ăn, nó là tiền mượn của đồng nghiệp, rất quý giá. Đúng rồi, anh cho tôi phiếu lương thực một ký và năm tệ, tôi phải trả lại cho người ta.
Nói rồi Tô Diệp nhét đầy bánh ngọt vào miệng mình, cô có thể thấy rõ sự oán giận muốn nói nhưng không nói được lóe trong mắt Cố Hướng Tiền.
Tô Diệp vui vẻ ăn hết bánh ngọt xong, vẻ mặt buồn bã nói mấy lời tâm can với Cố Hướng Tiền: “Cố Hướng Tiền, tôi nói thật với anh ... chúng ta không phù hợp. Tôi thích hư vinh, ham ăn biếng làm, tính tình thất thường, tức giận lên còn thích đánh nhau.
Cô thở một hơi: “Anh quá nghèo rồi, tôi đã chịu đủ khổ sở của cái nghèo, trân mắt nhìn cha mẹ chết đói trước mắt, tôi thề sau này nhất định phải sống thật tốt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây