Bắp chân quanh năm gian khổ tập luyện, da trơn láng, cơ bụng của anh gọn gàng nơi phần bụng, ẩn hiện dưới lớp băng trắng. Mỗi một khối giống như một kiệt tác được Michelangelo chạm khắc tinh tế ra, thật tự nhiên, đẹp đẽ.
Lớp băng che đậy không bằng không quấn, nhìn thấy chỉ khiến Tô Diệp muốn giúp Cố Hướng Tiền tháo băng ra.
Đôi chân dài được quân phục màu xanh cây tùng bao lấy, hơi cong lại, giống như duỗi ra thì căn phòng này không có chỗ đặt chân vậy. Vì bàn ăn quá thấp, khi anh dùng bữa tối, đôi chân dài của anh cũng xếp lại một cách ấm ức.
Cố Hướng Tiền ho nhẹ mất tự nhiên: "Em có muốn giúp anh bôi thuốc không?
Tô Diệp lại uống một ngụm nước, khó khăn nuốt xuống. Đừng chủ động dụ dỗ người ta như thế được không?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây