Hà Mai Mai cười nói: “Đây nào phải là một tin tốt một tin xấu chứ.
Cô ấy duỗi ra hai ngón tay cái sửa lại: “Đây rõ ràng là hai tin tốt mà! Đầu xuân năm sau chúng ta liền đi tuyển người, lần này chúng ta phải tuyển thanh niên có điều kiện phù hợp trong toàn thành phố.
Bây giờ thôn Thượng Câu đã nổi tiếng trong tỉnh, bọn họ không còn phải keo kiệt bủn xỉn dựa vào Tô Diệp mặt dày đến trường học đào người như những ngày tháng trước đây nữa. Bây giờ bọn họ có thể giống như đơn vị hành chính cung cấp biên chế cho thanh niên, mỗi tháng phát lương, còn có quà lễ Tết hậu hĩnh. Không sợ tuyển không được người, chỉ sợ đến lúc đó bọn họ sẽ chọn đến hoa cả mắt.
Mọi người thảo luận về kế hoạch mới của nhà máy nước ép Kiện Mỹ Bảo, sau khi kết thúc thì đến nhà ăn chọn một bữa ăn phong phú.
Thầy giáo Hà thản nhiên chọn một con cá đen béo đẹp, thợ cả của nhà ăn nở một nụ cười trên mặt rồi bắt một con cá đen lớn nặng tám cân cho bọn họ. Chu Nghị đếm đầu người cho rằng vẫn không đủ ăn, lại kêu thêm một con gà quay, thịt kho, món ăn phong phú như ăn Tết, nhưng trong mắt lại là chuyện bình thường. Hoàn toàn không dám nghĩ đến mấy năm trước, mọi người còn đói bụng đến mức ăn cả đất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây