Nhiều người nghe thấy chính sách mới của thôn hưng phấn đến nỗi không ngủ được. Cho dù người được trợ cấp không phải bản thân, nhưng nhà nào cũng có trẻ con, cái chính sách này chẳng nhẽ không đến lượt nhà mình hay sao? Đương nhiên có rất nhiều người hận trong đầu mình không có mấy chữ, nếu không đã có thể kiếm được số tiền trợ cấp kia.
Tô Diệp biết chỉ nói suông thì không có tác dụng, phải đưa tiền ra cho mọi người xem họ mới cảm thấy tin tưởng. Đủ tiền trợ cấp học sinh mới an tâm đi học, mới có thể giảm bớt gánh nặng chi tiêu của gia đình.
Cứ có thêm một sinh viên, mỗi năm thôn sẽ phải chi thêm một trăm hai mươi đồng, số tiền này có nhiều không? Không nhiều, mấy năm nay số lượng sinh viên đại học cực kì ít ỏi, hiếm có. Một sinh viên đại học có ý nghĩa vô cùng sâu xa đối với thôn, đặc biệt là nếu sinh viên học xong có thể quay về xây dựng quê hương.
Trước đây thôn Thượng Câu vắt kiệt tài sản cũng không được số tiền này, nhưng giờ đã khác rồi. Họ có bản lĩnh khen thưởng cho sinh viên đại học! Mỗi năm giao dịch chè với Hong Kong cũng có lợi nhuận mười mấy vạn đồng, cộng thêm trong thôn có mấy trại chăn nuôi, qua vài tháng nữa, thịt , trứng được vụ rồi có thể bán cho hợp tác xã cung tiêu, liên tục kiếm được tiền.
Học sinh của Tô Diệp đều báo danh thi cử, thôn Thượng Câu dùng trợ cấp của thôn dành cho sinh viên cổ vũ tinh thần phấn đấu cho rất nhiều xã viên, thành công vận động được mấy xã viên từng đi học ở dưới huyện đi báo danh. Tháng năm, đằng đẵng cả một tháng trời, tất cả học sinh đều tích cực chuẩn bị ôn tập, làm việc đồng áng xong đều tận dụng thời gian để học bài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây