Ngoại trừ vinh dự nộp đủ thuế nông nghiệp ra, vẫn còn ý nghĩa là cuối năm đến lúc chia lương thực thì mỗi người trong đội có thể được chia hơn mười cân lương thực, đội viên của đội sản xuất số hai không khỏi nghĩ, nếu như trước đó là bọn họ đưa cho Nguyễn Nho Lương, chẳng phải là bọn họ cũng có thể được chia số lương thực này sao? Nghĩ như vậy không chỉ có mặt hơi hơi đau, mà còn hối hận đến phát điên rồi.
Đội trưởng đội sản xuất số hai trầm mặc cúi thấp đầu, ngày hôm nay anh ta vốn muốn đến xem náo nhiệt, anh ta cho rằng Nguyễn Nho Lương cùng với đám thanh niên trí thức này không làm được gì, nhưng là bây giờ trên mặt đau rát đến nóng hừng hực, nhưng mà nhìn khoai lang người ta mà nóng mắt. Anh ta mang theo tâm lý phức tạp, lại gặp phải ánh mắt khiển trách của đội viên, lập tức nản lòng.
Tô Diệp nhìn đội trưởng đội số hai cúi đầu ủ rũ, sảng khoái nói: "Chờ đầu xuân, mọi người cùng nhau trồng khoai lang!"
Đội trưởng đội số hai đang cúi mặt lập tức cười như nở hoa, anh ta mừng rỡ ngẩng đầu hỏi: "Thực sự?"
Nguyễn Nho Lương khẳng định gật đầu: "Thực sự! Đến mùa xuân chắc chắn càng thu hoạch được nhiều khoai, trồng nhiều loại thì qua tết là có thể nuôi lợn rồi!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây