Đêm đó tại thành phố Hồng Kông, họ cùng chứng kiến cảnh người phục vụ trong nhà hàng đổ hết những chiếc bánh bao còn thừa, lúc đó ba Dương Tuyết suýt tiến lên nhặt những chiếc bánh bao đó nhưng may mắn đã bị cô giáo Tô ngăn lại. Thật ra cậu ta và Lưu Cương cũng muốn nhặt bánh bao, nếu không phải có một đoạn thời gian không lo ăn lo uống, cậu ta thật sự sẽ nhặt bánh bao thừa.
Ba Dương Tuyết là một công nhân của một nhà máy lớn, Lưu Cương tốt nghiệp cấp ba từ trường Nhất Trung có thể nói được tiếng Anh, học tốt toán học, vật lý, hóa học, nấu ăn cũng rất ngon. Lý Minh có thể ngâm thơ, vẽ tranh, viết lách. Tất nhiên, cũng có bạn học thầy cô còn giỏi hơn họ, họ thua kém ở chỗ nào, tại sao lại sống một cuộc đời khốn khổ như vậy?
Lưu Cương và Lý Minh không cảm thấy họ tệ hơn người dân thành phố Hồng Kông, cũng không tệ hơn người dân của "các cường quốc phương Tây" mà các tờ báo đã khoe khoang.
Họ chỉ khởi đầu quá muộn, trên đường lại bị vấp ngã. Lý Minh tin vào lời nói của cô Tô, về sau quốc gia sẽ càng ngày càng thịnh vượng, người dân sẽ cũng sẽ tự tin hơn, tiền đề là thế hệ của họ phải làm việc chăm chỉ để xây dựng quê hương tổ quốc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây