Ngay khi Nguyễn Nho Lương đang vật lộn để leo lên đỉnh cao của khoa học, Tô Diệp đã mở nhà kho thì phát hiện đã nhiều thêm mười ngàn ký lương thực.
Tô Diệp đã liên lạc cho Quách Ái Quốc và cô Phương, nhờ họ giới thiệu dùm một nhóm khách hàng ở huyện thành. Tốc độ tăng trưởng của lương thực đã vượt quá phạm vi mà vợ chồng Quách Ái Quốc có thể chứa đựng, cô cần phát triển được một nhóm khách hàng ổn định.
Thứ hai, thuận tiện nhờ Lưu Cương đến huyện thành để đổi gạo. Trong khoảng thời gian hai tháng, Tô Diệp chỉ ăn liên tục ngô và lương thực khô, khi nhìn thấy ngô và lương thực, cô liền sinh ra tâm lý chán ghét, cô rất nhớ hương vị của gạo.
Khi Quách Ái Quốc và cô Phương nhận được lá thư của Tô Diêp, hai vợ chồng bốn mắt nhìn nhau. Rõ ràng họ không ngờ là “thôn đất sét nhỏ bé này lại có chí hướng lớn đến vậy, không chỉ phát triển một lượng khách hàng ổn định mà thậm chí còn muốn vươn ra khỏi thành phố C để “phát triển lớn hơn, “phát triển mạnh mẽ hơn.
Sau khi đọc xong lá thư, Quách Ái Quốc đã sốc đến mức không nói nên lời, anh ấy với cảm xúc phức tạp đang suy nghĩ xem nên trả lời bên đơn vị sản xuất như thế nào. Người thân của mình rất giỏi kiềm chế, mọi người đều hiểu rõ nên sẽ không bán cho họ, đổi thành người khác sẽ không đáng tin cậy như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây