Lưu Cương ở đằng xa ngẩn người, cậu ấy cái gì cũng không nghe thấy. Nhìn từ xa, chỉ thấy một nhóm người đặt con xuống ngoan ngoãn ngồi xung quanh Tô Diệp để thiền định, Lưu Cương vừa định ném mình xuống đất, giơ ngón tay cái với Tô Diệp.
Tô Diệp dỗ mọi người nhắm mắt thiền định, sau đó nhanh chóng chạy trở lại xe, đạp ga, chiếc xe trong nháy mắt biến mất trong núi.
Đám người dân quê mở mắt ra, thì phát hiện tiên nhân không thấy, nhưng trước mặt lại bày năm bao gạo ngay ngắn, tương ứng với năm bé gái sắp chết đuối ngày hôm nay.
Trong nháy mắt da đầu mọi người đều tê dại, cả người phát lạnh. Gió núi thổi vù vù qua, thổi đến trên người mọi người lạnh lẽo. Cô thế mà không phải là bà cốt, đây, đây, đây là một vị thần tiên chân chính!
Năm người đàn ông có mặt đều cả người phát lạnh run lên, với khả năng của đại tiên hoàn toàn có thể lấy tính mạng của họ, nhưng cô không có. Trong đó một người run run hỏi: “Chúng ta hôm nay ném búp bê nữ, có phải hay không đã chọc giận đại tiên?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây