"Cái đứa bé này, cháu luôn mang cho nhà cô lương thực và vật dụng, làm cô không biết nên cảm ơn cháu cách nào mới đủ.
Tô Diệp cười híp mắt nói: "Cô Ninh, đừng có nghĩ như vậy, Tinh Đẩu và Hướng Tiền là anh em tốt. Mọi người cũng thường giúp đỡ rất nhiều cho Hướng Tiền trong công việc. Trong hoàn cảnh khó khăn, cô giúp cháu, cháu giúp lại cô, chúng ta cùng hỗ trợ lẫn nhau, thì sẽ sớm vượt qua được khó khăn.
Cô thầm nghĩ trong lòng, với công lao của giáo sư Ninh, ông ấy xứng đáng được thưởng thức thứ cao lương mỹ vị nhất của biển cả, ông ấy đã sống nghèo khổ cả một đời nhưng chưa từng được hưởng phúc, những thanh niên ở thế hệ sau này nhìn lại thành tựu của ông mà trong lòng cảm thấy rất xấu hổ.
Tô Diệp vỗ vỗ tay mẹ Ninh: “Chúng cháu cũng phải về nhà ăn cơm rồi."
Sau khi hai vợ chồng Cố Hướng Tiền rời đi, mẹ Ninh cảm động lau khóe mắt, quay đầu lại nói với con trai: “Chị dâu con thật tốt bụng, hai vợ chồng chúng nó đều là ngừơi tốt. Con phải ghi nhớ phần tình cảm này, ngày sau hai anh em nhất định phải hỗ trợ lẫn nhau đấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây