Tô Diệp đi đến đâu là ở đó không ai không khen cô ây tốt bụng, vận khí của Tô Diệp tốt là bởi vì cô ấy là biểu tượng của một người có tâm địa lương thiện.
Tâm địa lương thiện, nên cái gì cũng không cần nỗ lực liền có thể sở hữu rất nhiều lương thực sao? Sự cố của nhà máy dầu Trường Hữu kia, người góp công góp sức nhiều nhất rõ ràng là giáo sư Chu, Tô Diệp chẳng qua có quan hệ tốt với bà ấy thôi. Công lao của giáo sư Chu cũng có thể được chuyển đến trên đầu Tô Diệp sao? Diêu Xuân Vũ như bị nghẹn ở cổ họng, cảm thấy vô cùng hoang đường.
......
Sau khi Tô Diệp về đến nhà, dùng dầu đậu phộng hấp cá, chuẩn bị phân chia ra chút dầu mang cho Chu Hoằng Hàm và giáo sư Ninh. Cô vừa bước ra khỏi cửa, đã chìm vào trong những ánh mắt ấm ấp, ngưỡng mộ, và kỳ lạ của mọi người, nếu như không phải trước khi ra khỏi cửa cô đã chỉnh trang lại quần áo cho tươm tất, có lẽ cô đã nghĩ rằng quần áo mình bị rách chỗ nào đó.
Cô mang biếu Chu Hoằng Hàm hai cân dầu đậu phộng, Chu Hoằng Hàm cười híp mắt nói: “Không cần đâu Tiểu Tô, giám đốc Lục cũng cho bà mười cân. Không chỉ có mười cân dầu, còn có mười vân gạo, với khoản tiền thưởng 100 tệ nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây